Ai nói tôi không biết yêu? Vậy tôi yêu em thử xem – Hoắc Quý Ân. Lời editor: Một câu chuyện nhẹ nhàng, ấm áp.Hy vọng các bạn sẽ thích.
Phim Ai Nói Tôi Không Thể Kết Hôn bản đẹp, Bản HD Vietsub và thuyết minh. Phim moi net - cập nhật phim mới xem cực nét
Truyện Tôi Yêu Người Người Lại Yêu Ai thuộc thể loại: Truyện Ngôn Tình, Ngược full đầy đủ, cập nhật, truyện được viết bởi tác giả Anyread.
Anh cười rồi đứng kế bên cậu. Cậu bực mình nói:" Anh qua chỗ khác không được sao?Sân thượng rộng mà" "Anh không thích.Anh thích đứng gần em"- anh cười "Thích kệ anh, tôi không quan tâm"- cậu bực mình, leo xuống định đi qua chỗ khác thì bị anh kéo lại ôm vào ngực.
Xem phim Nabi, Tôi Sẽ Không Yêu Em. Nabi, My Stepdarling (2021) 2021. Đang phát: Tập 22-End. Tập mới nhất: 22-End2120. Quốc gia: Thái Lan. Đạo diễn: Kritsada Techanilobon. Diễn viên: Fah Yongwaree Ngamkasem Joss Way-ar Sangngern Luke Ishikawa Plowden Nat Myria Benedetti. Thể loại: Phim Bí Ẩn - Siêu Nhiên, Phim
Tác giả Tiểu Thúc ThúcBạn đang đọc truyện Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn của tác giả Tiểu Thúc Thúc. Tiểu thư kim chi ngọc diệp, xuất thân hào môn, thế mà lại chấp nhận gả cho một người đàn ông vô cùng bình thườngVì tình yêu, cô hạ thấp phận, thế nhưng sau đó tên chồng cặn bã lại lộ ra bộ mặt thật
Tôi không còn yêu em, yêu ray rứt như ban đầu. Giờ này đời tôi đã vắng đi tiếng cười. Tình như mây khói tan trong chiều. Và lòng ta sẽ mãi cô liêu. Bao ngày trôi qua, sao tim vẫn nghe ơ thờ. Khi tình rời xa, lòng không khát khao mong chờ. Lời thề ngày xưa, em hứa giữ muôn đời
dKOFX. "Tôi yêu Em" của Puskin chắc chắn là một trong những bài thơ dịch nổi tiếng nhất ở nước ta nói chung và của dịch giả Thuý Toàn nói riêng. Bản thân người viết những dòng này cũng thuộc lòng bài thơ từ tuổi học trò. - Chân dung tự họa của nhiên, vì "Tôi yêu Em" không chỉ tồn tại trong sổ tay các bạn trẻ đang tuổi yêu đương mà còn được dạy trong trường phổ thông, tôi muốn góp ý với dịch giả về một vài chỗ chưa chính xác và nhất là một số khía cạnh độc đáo của nó mà có lẽ do thiếu thông tin nên ông đã bỏ qua. Nguyên bản tiếng Nga của bài thơ như sau Я вас любил Александр Сергеевич Пушкин Я вас любил любовь еще, быть может,В душе моей угасла не совсем;Но пусть она вас больше не тревожит;Я не хочу печалить вас вас любил безмолвно, безнадежно,То робостью, то ревностью томим;Я вас любил так искренно, так нежно,Как дай вам Бог любимой быть другим. Dịch nghĩa Tôi yêu Em tình yêu, có lẽ,Trong lòng tôi vẫn chưa tắt hẳn;Nhưng thôi, chớ để nó quấy rầy Em thêm không muốn làm em buồn vì bất cứ điều yêu Em lặng thầm, vô vọng,Bị giày vò khi vì rụt rè, khi bởi ghen yêu em chân thành đến mức, dịu dàng đến mức,Lạy Trời mà Em mà được ai khác yêu như vậy. Còn đây là bản dịch của Thúy Toàn TÔI YÊU EMAlexander Sergeyevich Pushkin Tôi yêu em đến nay chừng có thể Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai Nhưng không để em bận lòng thêm nữa Hay hồn em phải gợn bóng u hoài Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm Cầu em được người tình như tôi đã yêu em 1. Một nhược điểm dễ nhận thấy trong câu đầu tiên của bản tiếng Việt là cụm từ "chừng có thể" không được Việt lắm, vì thế nó không trung thành với ngôn từ trong sáng của nguyên bản. Theo tôi, tốt nhất là ta cứ dịch một cách giản dị, sát nghĩa thành Tôi yêu em tình yêu, có lẽ, Tuy nhiên, đó chỉ là tiểu tiết. Quan trọng hơn là Thúy Toàn đã thay lối biểu đạt ngập ngừng đầy kịch tính của Puskin bằng một câu văn trôi chảy. Nhưng ngay cả điều này có lẽ cũng có thể chấp nhận được trong chừng mực nào đó nếu như nó không liên quan đến những đặc điểm quan trọng hơn mà tôi sẽ bàn dưới đây. 2. Một nét độc đáo của bài thơ nằm ở chỗ nó hoàn toàn không hề có một hình ảnh nào. "Ngọn lửa tình" là hình ảnh Thúy Toàn thêm vào, có lẽ do gợi ý của động từ "tắt" угасла. Nhưng từ "tắt" ở đây chỉ đơn thuần có ý nghĩa là chấm dứt hẳn, kết thúc hoàn toàn, như khi ta nói "ngày đã tắt", "chiến tranh đã tắt hẳn" hay "hy vọng cuối cùng đã tắt". Chính nét độc đáo này đã gây nên những cuộc tranh cãi thú vị giữa những người theo quan điểm truyền thống cho rằng "thơ là tư duy bằng hình tượng", rằng một bài thơ hay phải có hình ảnh độc đáo, với những nhà Hình thức chủ nghĩa chủ trương "Nghệ thuật như là thủ pháp" - tên tiểu luận có tính cách mạng của Shklovsky đã được dịch ra tiếng Việt. 3. Một nét độc đáo khác của bài thơ là sự "nghèo nàn" về ngôn ngữ. Và điều này cũng lại trái ngược với quan niệm truyền thống cho rằng một bài thơ hay phải có ngôn từ phong phú, trau chuốt, hay độc đáo. Ngoài từ duy nhất ít mang nghĩa ít nhiều bóng bẩy là từ "tắt" chỉ sự kết thúc hoàn toàn đã nói ở trên, tất cả các từ trong bài đều được dùng với nghĩa trực tiếp, giản dị nhất. Roman Jakobson, trong bài Thơ của Ngữ pháp và Ngữ pháp của Thơ [ 1], chỉ ra rằng bài thơ chỉ có 47 từ nhưng có tới 14 đại từ, 10 động từ, và chỉ có 5 danh từ, đều là danh từ trừu tượng. Cái hay của bài thơ, vì thế, chủ yếu nằm ở các thủ pháp ngữ pháp đặc biệt, trong đó có cách ngắt câu ngập ngừng tôi đã nói ở trên. 4. Nhưng thủ pháp ngữ pháp đặc biệt nhất và hiệu quả nhất là ở hai câu cuối cùng, cũng là hai câu Thúy Toàn đã hiểu sai ý tác giả. Mặc dù "дай вам Бог" ở mệnh lệnh thức, nó thật ra không có ý nghĩa mệnh lệnh thức hay cầu khẩn. Puskin sử dụng nó làm vế thứ hai của một cấu trúc so sánh "так...как..." Nghĩa thực của câu cuối cùng không phải là một thái độ cao thượng "Cầu em được người tình như tôi đã yêu em" như trong bản dịch của Thúy Toàn, mà là "Có lạy Trời em [mới lại] được ai khác yêu chân thành, nâng niu đến thế". Lối nói này cũng tương tự khi người Việt nói "Có trời mà biết được!" để nói rằng "Chẳng ai biết được đâu!"[ 2]. Tóm lại, Puskin muốn nói "Tôi là người yêu Em nhất", hoặc "Chẳng bao giờ có ai yêu Em được như tôi nữa đâu!" 5. Một khó khăn khi dịch bài thơ là làm thế nào để chuyển tải ý nghĩa của lối dùng kính ngữ вас sang tiếng Việt. Tôi cho rằng Thúy Toàn đã đúng khi cho tác giả xưng "Tôi" chứ không phải là "anh". Tuy nhiên, với từ "em", tôi đề nghị dùng cách viết hoa. Đây chính là cách dùng kính ngữ của của người Italia khi "lei" viết thường, nó được hiểu là ngôi thứ ba giống cái số ít cô ta, bà ta..., còn khi viết hoa, "Lei", nó được hiểu là ngôi thứ hai, tương tự như "bac" trong tiếng Nga. Trong bản dịch nghĩa ở trên tôi đã dùng cách viết hoa này. 6. Cuối cùng, viết những dòng này, với tư cách độc giả, tôi muốn tỏ lòng biết ơn đến dịch giả Thuý Toàn, người đã cho tôi biết Puskin trước khi tôi biết tiếng Nga. Bất kỳ bản dịch nào cũng cần phải sửa chữa nhiều lần. Tôi không có ý định đưa ra bản dịch của mình, vì Thúy Toàn xứng đáng là người tự chỉnh trang lại bản dịch. Vả lại, tôi nghĩ, giả sử có định dịch lại, chắc tôi cũng sẽ phải ghi tên Thúy Toàn là đồng dịch giả. Bản dịch của ông từ lâu đã là một phần ký ức trong tôi. Normal, tháng 2/2006 Ngô Tự Lập
Tâm sự Thứ tư, 26/8/2015, 0739 GMT+7 Thấy em đau khổ, tôi chỉ muốn nói cho em biết mình đã yêu em 19 năm nay. Không phải tôi kén chọn mà là không thể yêu ai khác, chỉ yêu mình em thôi. Tôi 38 tuổi, có công việc tốt, ít nói, trầm tính, hơi khô khan, không lãng mạn, ngoại hình bình thường. Cách đây 19 năm, tôi đậu vào đại học Y khoa và gặp em. Em học chung một tổ với tôi, nhỏ hơn tôi hai tuổi, là em út của tổ vì thời đó sinh viên y thường thi nhiều năm mới đậu, còn em thi đậu ngay năm đầu, lại học sớm một tuổi. Em không đẹp nhưng nhìn rất dễ thương, tính tình hiền lành, tốt bụng, hiểu chuyện và luôn biết quan tâm người khác. Em ít nói, dịu dàng và hay cười. Sáu năm bên nhau, chúng tôi chia sẻ biết bao buồn vui, khó nhọc thời sinh viên. Chỉ có ai học Y mới hiểu được sự gắn kết của các thành viên cùng một tổ. Những buổi trực trường năm nhẩt, năm hai, trực bệnh viện các năm sau; các buổi thực tập bệnh viện đều đặn mỗi sáng, chiều lên giảng đường; cả trăm kỳ thi khó khăn với những đêm thức trắng. Em là tiểu thư thành phố, nhà giàu, ba mẹ là bác sĩ nổi tiếng nhưng chẳng hề phân biệt, hoà đồng vào giữa đám sinh viên tỉnh lẻ chúng tôi. Ban đầu, tôi học dở hơn em nhiều, lại không biết một chữ ngoại ngữ. Em nói “Anh thông minh lắm, chỉ tại lười quá. Anh mà cố gắng, em học sao lại”. Em không cho tôi trốn học, dạy kèm tôi tiếng Anh, học bài cùng tôi, tôi học tốt hẳn lên. Tôi yêu em từ những năm tháng ban đầu đó. Em đối xử với tôi cực tốt, hiểu và động viên tôi khi gia đình sa sút, khi tôi chán nản. Em nhạy cảm và tế nhị đến độ khi nào tôi buồn em lẳng lặng ngồi bên nghe. Thậm chí bất cứ khi nào tôi hết tiền ăn mà chưa lãnh lương dạy kèm, trong cặp tôi sẽ có một bì thư đựng một ít tiền với dòng chữ “Cho mượn, nhớ trả lãi cho em”. Tôi biết em không hề yêu tôi, chỉ xem tôi là một người bạn thân. Rồi em có người yêu, tôi vẫn ở bên cạnh. Tôi chứng kiến em đính hôn rồi đau đớn vì bị phản bội. Lúc đó, tôi còn đau khổ hơn em. Tôi rất muốn nói lời yêu em nhưng không dám vì biết chắc nói ra là mất luôn tình bạn đang có. Tôi không hèn nhát, chẳng qua là rất hiểu em. Sau đó hai năm, em yêu người khác. Ngày đám cưới em, dù chưa bao giờ dám hy vọng có em nhưng tôi đã uống say mèm. Chồng em là doanh nhân giỏi, bản lĩnh, con trai duy nhất của chủ một tập đoàn lớn nhưng không ăn chơi, biết lo làm ăn và quan trọng nhất là rất yêu thương và cưng chiều em. Thấy em hạnh phúc bên chồng và hai con, tôi mừng. Tôi vẫn là bạn thân của em, của cả chồng em. Sau khi em lấy chồng, tôi cũng có một số bạn gái nhưng không quen được ai lâu. Chỉ vài tháng là tôi thấy chán, không biết nói gì khi ngồi bên nhau. Cách đây 2 năm, tôi có quen một đồng nghiệp, cô ấy rất tốt, rất hợp với tính tôi. Mẹ tôi rất hài lòng, thúc giục tôi cưới. Tôi cũng đồng ý. Ngay lúc ấy, có một chuyện xảy ra làm tôi thay đổi. Em bị bệnh nặng đưa vào cấp cứu, khi thấy em nằm mê man, xanh mét trên giường bệnh, tôi sợ hãi, lo lắng kinh khủng. Cảm giác đó tôi không biết phải diễn tả thế nào. Sau đó em được mổ và nằm viện cả tuần ngay bệnh viện chúng tôi làm. Suốt thời gian đó tôi ở luôn trong bệnh viện, cứ kiếm cớ mà chạy qua thăm em. Tôi nhận ra mình chưa bao giờ hết yêu em, tôi yêu em rất nhiều. Tôi đã xin lỗi và chia tay với bạn gái vì không muốn cưới về rồi làm khổ người ta. Từ đó tôi thi làm nghiên cứu sinh, lấy lý do bận quá, không có thời gian quen ai khác. Hôm qua, em lại nhập viện vì bệnh cũ tái phát, tôi chạy vào thăm thì thấy em gầy đi rất nhiều, rất xanh xao. Tôi hỏi lý do thì em cứ cười cười, nói tại sợ mập, muốn giảm cân, ai ngờ quá lố. Tôi không tin, bình thường em ăn được bao nhiêu đâu mà mập. Tối, tôi quay lại phòng bệnh, hỏi ép em, nếu em không nói tôi sẽ đi hỏi chồng em. Lúc này em mới bật khóc rồi kể chồng em có người thứ ba bên ngoài, cô ta đang có thai, chính cô ta tìm gặp em. Em đau khổ vô cùng nhưng không biết làm sao, chuyện đã xảy ra hơn một tháng nay nhưng em giấu không cho ai biết. Ba mẹ già, yêu thương em hết sức, em không muốn họ khổ. Con em còn nhỏ, không thể chịu cú sốc cha mẹ chia tay. Mẹ chồng rất tốt với em, bà sẽ ra sao khi em đưa hai cháu đi. Chồng em thề thốt chỉ yêu vợ, chẳng qua là nhất thời phạm sai lầm, mong em tha thứ. Em nói chỉ nhìn thấy chồng là nghĩ đến cảnh anh ấy và cô kia lên giường với nhau, em đau chịu không nổi. Đã vậy, cô ả kia cứ nhắn tin kể về cái thai làm em thêm đau. Em vừa kể vừa khóc ngất, tôi nổi điên lên. Em là vậy, hiền lành quá mức, cứ lo làm người khác buồn, vậy còn em? Chịu đựng bao lâu nay đến nỗi gầy rộc người, xuất huyết dạ dày phải cấp cứu. Tôi phải làm gì cho em bớt khổ? Em nói một câu làm tôi thấy sợ “Một người trước phản bội thì nói là tại người ta không tốt, nhưng hai người cùng như thế thì em phải xem lại mình. Có phải tại em không đủ sức hấp dẫn, không có khả năng giữ người đàn ông mình yêu bên cạnh không? Em có lỗi gì chăng”? Tôi không hiểu em lấy đâu ra suy nghĩ quái gở đó. Em nghĩ như thế là tự làm khổ mình. Tôi không hiểu chồng em có bị điên không? Có một người vợ như em mà còn đòi gì nữa. Lúc nào anh ta cũng tỏ ra hết sức yêu vợ, hãnh diện vì có vợ giỏi, ngoan hiền, ai mà ngờ lại đối xử với em như thế. Thấy em đau khổ, tôi chỉ muốn nói cho em biết mình đã yêu em 19 năm nay rồi, chưa bao giờ hết yêu. Không phải tôi khó tính kén chọn như em từng nói mà là tôi không thể yêu ai khác, rồi tôi kìm lại. Em đã khổ rồi, tôi làm em khổ thêm sao? Tôi thật sự đang rối lắm, cả đêm không ngủ được. Tôi phải làm gì cho em? Có nên nói cho gia đình em để họ đón em về không Em đã bắt tôi hứa không nói cho ai. Chị em đang ở nước ngoài nên không giúp gì được, em có người bạn gái rất thân nhưng lúc này cũng đi tu nghiệp ở Mỹ. Bình thường em rất tốt với mọi người sao giờ lúc em khổ sở thì không có ai bên cạnh vậy? Tôi có nên bày tỏ lòng mình rồi ở bên cạnh chăm sóc em lúc này không? Đoàn
" Tôi không yêu em, tôi yêu ai?Tôi không yêu em, ai yêu em?Không ai yêu em, tôi yêu em. " CapCut xuhuong
Không ! Không ! Tôi không còn yêu em nữa Không ! Không ! Tôi không còn yêu em nữa Không ! Không ! Tôi không còn yêu em nữa em ơi Tình đời thay trắng đổi đen Tình đời còn lắm bon chen Tình đời còn lắm đam mê Nên tình còn lắm ê chề Tình mình có nghĩa gì đâu Tình mình đã lắm thương đau Tình mình gian dối cho nhau Thôi đành hẹn lại kiếp sau Không ! không Tôi không còn, tôi không còn yêu em nữa Không ! không Tôi không còn, tôi không còn yêu em nữa Không ! không Tôi không còn, tôi không còn yêu em nữa em ơi ...
Ngôn Tình Nguồn Dịch giả Yu Ling 134,715 Đang cập nhật 150825 10/01/2019 Đánh giá từ 19 lượt Ai Nói Tôi Không Yêu Em - Đang tiến hành - Bắc KhuynhGiới thiệu truyện ngôn tình đặc sắc nàyVậy ra nhiều năm đã trôi qua rồi sao? Vậy mà, tôi vẫn luôn luôn giữ lại chiếc radio này bên mình, vì trong đây có tiếng nói quen thuộc của người đàn ông kia, dịu dàng mà ấm áp, khiến mỗi lần nghe xong, trái tim tôi dường mềm ra mấy chính nhờ khả năng truyền cảm bẩm sinh, mỗi câu nói của anh phát ra dù có là ngắn hay dài đi chăng nữa thì đều được anh biểu cảm một cách vô cùng trôi chảy và đi vào lòng đời này của cô gái tên Tùy An Nhiên, có một việc mà cho đến bây giờ cô vẫn luôn thấy mình làm là đúng nhất đó chính là yêu thích một người chỉ vì giọng nói của đối phương, rồi cứ thế, cô dần yêu thích tất thảy mọi thứ thuộc về người đàn ông một đoạn nhỏTùy An Nhiên cô đây đã phải ngầm chịu đựng người đàn ông này rất nhiều năm rồi, hôm nay liền mượn chút men say trong người mà đánh liều hỏi Ôn Cảnh Phàm "Anh biết tôi không?". Ôn Cảnh Phàm ban đầu là sửng sốt, sau đó anh vội vàng đỡ lấy người cô cô, hàng lông mày khẽ nhíu lại "Uống rượu rồi à?". Tùy An Nhiên không còn tiếp tục nói chuyện mà chỉ nhìn thật sâu vào người đối diện, cô quả thực vô cùng cố chấp muốn nhận được đáp án. Giằng co một lúc lâu, anh nâng một tay lên nhẹ nhàng che mắt cô lại, nhỏ giọng nói "Quen biết." Giọng nói vô cùng ấm áp, dịu dàng của anh rót vào tai cô, giống như lần đầu bọn họ gặp gỡ...
ai nói tôi không yêu em